Gốc cây thủy tùng vô cùng quý giá được một người kiểm lâm mua rồi hiến cho chùa. Nhà chùa đã phải tìm người đẽo tượng từ khắp nơi, hết nhóm thợ này đến nhóm thợ khác đến đẽo tượng Phật nhưng khi đụng dao búa vào đều gãy hết, chỉ có 1 nhóm thợ ở Hội An (Quảng Nam) là đẽo được. Sự kỳ lạ còn ở chỗ với các nhóm thợ khác thì cây rất cứng, nhưng với nhóm thợ này gỗ lại rất dễ đẽo, đẽo xong thì ngay lập tức cứng lại.
Ngoài trời gió đang nổi lên, giật từng cơn, kéo theo những tiếng kêu rã rít …. rồi rào rào …..mưa đổ xuống xối xả như trút nước.
Mùa Vu Lan – Mùa của báo hiếu mẹ cha, là những ngày để chúng ta báo ơn công đức dưỡng dục của mẹ cha. Đối với mỗi người, những ngày này thật là nhiều cảm xúc và đều có cảm xúc chung đó là hướng về cha mẹ của mình.
10 giờ sáng, khi mặt trời đã lên cao, từng tia nắng xuyên qua lỗ hổng mái ngói chiếu vào chiếc "giường" nơi gã ăn mày đang ngủ, mà nói đúng hơn đó là một manh chiếu rách rải trên nền đất, một khúc gỗ to đúng bằng cổ chân dùng để gối đầu, trong một cái miếu bỏ hoang đã lâu phía cuối khu tập kết rác thải của thành phố.
Những giấc mơ của bạn cho thấy bạn đã từng tu tập (nhất là niệm Phật) trong quá khứ. Nếu đời này bạn tiếp tục nỗ lực hơn nữa, chắc chắn sẽ gặt hái nhiều thành công trên lộ trình tu học.
Anh Hai là con trai duy nhất mà 30 tuổi vẫn độc thân nên ba má tôi sốt ruột lắm. Hồi đó, tới tuổi băm mà “chưa có gì” thì thế nào cũng xảy ra nhiều suy diễn kiểu như “chắc thằng đó kỹ tính quá”. Đàn ông con trai mà bị mang tiếng kỹ tính thì coi như… hết cứu.
Tôi chẳng biết tác giả bài hát này là ai, tôi cứ đi tìm người giữ bản hòa âm phối khí này để có mà hát cho vui hoặc biểu diễn vài chương trình cho có bài mới. Nhưng khi bắt đầu tập bài hát này thì tôi thấy rằng tôi cần phải liên hệ gấp với tác gi, vì rõ ràng đây là bài hát được viết với sự nghiên cứu dày công và có sức bật lớn trong tình hình nhạc Phật giáo hiện tại. Tôi cần phải hiểu rõ tác giả này và cần phải nói với ông rằng tôi cảm ơn ông rất nhiều. Khi liên hệ với tác giả thì tôi có những điều bất ngờ thú vị. Điều đầu tiên tôi ấn tượng là sự trẻ trung và sự mới mẻ của ông, cũng là một người rất nghiêm túc trong công việc sáng tác của mình nên mới có sự tìm hiểu Đạo Phật rất kỹ từ các vị Thầy và Sư ở Thành phố Huế.
Câu hỏi: Con là một bác sĩ, tốt nghiệp ra trường đã 6 năm. Con đã trải qua nhiều sở làm và thực sự cảm thấy mệt mỏi vì sự phe phái, ganh tỵ,... trong các công sở. Cứ mỗi khi như vậy con lại muốn đi xuất gia nhưng lại bị trở ngại từ nhiều phía. Con đã cố gắng tồn tại thích ứng với cuộc sống đời thường, nhưng một thời gian lại cảm thấy mệt mỏi, chán chường và con lại đến các ngôi chùa tìm sự tĩnh lặng nào đó. Cuộc đời con dường như luôn có sự bế tắc. Con thường xuyên cảm thấy buồn, vô vị và trống rỗng, muốn buông xuôi tất cả rồi lại sợ hãi đứng lên và đi tiếp trên con đường đời với sự mệt mỏi và chán chường. Con kính mong Sư Ông, quý thầy và quý sư cô cứu giúp cuộc đời con. Con bây giờ đang có ý muốn đi xuất gia. Con cần phải chuẩn bị gì cho chí nguyện này?
Thời gian gần đây, có nhiều thông tin trái chiều về hiện tượng ngoại cảm, phần nào gây hoang mang trong dư luận. Với người Phật tử, chúng ta cần hiểu đúng về sự sống và cái chết, để từ đó có một hướng đi và những ứng xử đúng trong cuộc đời, không bị tác động bởi dư luận các hiện tượng khác như ngoại cảm… TT.Thích Lệ Trang (ảnh), Phó Trưởng ban Nghi lễ T.Ư, Trưởng ban Nghi lễ Phật giáo TP.HCM đã dành cho phóng viên Giác Ngộ cuộc trò chuyện xung quanh những vấn đề mà bạn đọc quan tâm.
Đó là bài tập làm văn kể về người cha của mình của em Ngô Thanh Mỹ Vân (học sinh lớp 6A2 Trường THCS Độc Lập, quận Phú Nhuận, TP HCM). Em ngậm ngùi với những kỷ niệm về người cha là công nhân thân yêu của mình cũng như những ước mơ, hoài bão, những lời dặn dò của cha em trước khi gặp nạn.
Sáng sớm nghe loa phát thanh của khu phố thông báo: “Bà con nhân dân tích cực phòng chống bão, dự báo bão sẽ đổ bộ trực tiếp vào các tỉnh miền Trung, bà con chuẩn bị.....”. Nghe mà rầu lòng làm sao! Lại bão, năm nay không biết bao nhiêu cơn bão đã đi qua tỉnh mình rồi, thực sự lo lắng quá!
..... Cô chạy đến nắm lấy bàn tay xương xương của mẹ – Từ nay mẹ đừng phiền nữa nhé, để con phiền mẹ cho – Cô ôm chặt mẹ, nước mắt thấm đẫm vai áo mẹ, mẹ nhìn anh, anh nhìn cô trong lòng của mẹ. ” Mẹ đã không sinh lầm con và con cũng đã không chọn nhầm dâu cho mẹ, phải không ạ?”
Nhân chuyến đi Phật sự ngày 28/09 của cô Hoa Phước (Diễm) và cô Như Hồng (Hoa) về Thiền viện Phổ Chiếu (Bà Rịa – Vũng Tàu), một số thành viên Chúng Di Lặc cùng đi để viếng thăm lại chùa xưa và vấn an Sư bà Như Ánh – trụ trì Thiền viện.
Bùi Giáng là một trong những nhân vật nổi cộm, một nhân vật không thể lẫn lộn bất cứ bóng dáng ai, từ hình thể, diện mạo, tài năng, tư chất...Những hiện tượng rộ lên như trăm hoa đua nở đã tạo một dấu ấn cho Phật giáo nói chung và Đại học Vạn Hạnh nói riêng, mà từ lâu, dưới cặp mắt của giới trí thức, xem Phật giáo như một tôn giáo lỗi thời. Những nhân vật kể trên, tuy mỗi người đóng góp một khía cạnh làm sáng giá tư tưởng triết học , văn học của Phật giáo, nhưng tài năng của họ -" mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười".
A Lưới, hai tiếng thân thương, ai đã một lần đến thì không bao giờ quên được. Nằm khu vực phía Tây của tỉnh Thừa Thiên Huế, dãy Trường Sơn hùng vĩ, nơi sinh sống của tất cả đồng bào dân tộc Kinh và đồng bào dân tộc thiểu số anh em. Chúng tôi cùng tháp tùng cùng quý Sư Thầy, Sư Cô trong Ban Trị sự GHPGVN huyện A Lưới về thăm và tặng quà Trung Thu cho các cháu Thiếu Nhi. Hành trình A Lưới không bao giờ quên được. Ghi lại nơi đây kỷ niệm đôi dòng về huyện Vùng cao.
Mộng mơ có rất nhiều thể loại, thông thường suy nghĩ về cái gì nhiều thì người ta hay nằm mộng thấy cái đó nhất.
Ngôi Chùa trở nên đẹp hơn, gần gũi gắn bó tha thiết hơn với bao lam lũ của người dân quê, song sự nhọc nhằn lam lũ đó đã được xua tan với tiếng chuông Chùa yêm dịu trong tỉnh thức, xoa nhẹ và an ủi trong yêu thương ấm áp, con người nơi đây được sống yên vui với gió mát và trăng thanh, dạt dào hương quê trong âm thanh nhẹ nhàn chan hòa khắp xóm khắp làng quê, và dựng lên hình ảnh về ngôi Chùa quê yêu thương cội nguồn của làng quê Việt Nam.
Thông thường thì trải qua bao nhiêu thời gian để được gọi là Một thời? Có thể là một tháng, vài ba tháng, nửa năm, một năm hay nhiều hơn nữa? Hầu như tất cả những thời lượng vừa nêu đều đúng, nhưng chủ yếu là trong những quãng thời gian ấy phải có, đã có một điều gì đấy rất nổi bật: hoặc là một sự việc, hoặc là một hình ảnh, hoặc là một chuyển đổi, một bước ngoặt, một cuộc gặp gỡ… đã tác động đến đời sống khiến tâm tư của chúng ta luôn nhớ đến, nhớ mãi, trở thành một gắn liền với hành trang tri thức của cả đời mình mới được gọi là Một thời.
Báo hiếu cha mẹ là tình cảm đạo đức, là bổn phận, trách nhiệm của người con, là đạo lý làm người.
Tâm sự của tác giả: "Lần đầu tiên tôi thấy 1 ca sĩ khóc khi thu âm bài hát của mình, thật lạ là tôi lại cảm thấy vui! Bởi vì tôi biết rằng mình đã thành công khi truyền tải được tất cả cảm xúc vào bài hát này! Cũng phải, vì đây là bài hát mà tôi tự hào nhất trong số những bài hát mà tôi đã viết. Tôi mất 3 ngày để suy ngẫm, lựa chọn và để sửa từng câu, từng từ, để rồi hoàn tất nó vào 5g sáng ngày thứ 4. Tôi tin rằng trên đời này, Mẹ là người phụ nữ tốt với tôi nhất, yêu thương tôi nhất, quan tâm đến tôi nhất và bao dung với tôi nhất! Tôi đã viết bài hát này với tất cả sự kính yêu dành cho Mẹ! Nếu bạn có thời gian để nghe và chiêm nghiệm từng lời từng chữ trong bài hát này, có lẽ nước mắt rơi lúc nào các bạn cũng không hề biết đấy! Xin cám ơn Hiền Thục đã hát bằng tất cả tình cảm của mình!"
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM HUYỆN A LƯỚI BAN TRỊ SỰ Văn phòng: Niệm Phật đường Sơn Nguyên, 32 Giải phóng A So, thị trấn A Lưới, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế Điện thoại: 090 501 2992 - Email: phatgiaoaluoi@gmail.com Website: www.phatgiaoaluoi.com LỜI NÓI ĐẦU Nam mô Bổn sư Thích...
Xin ghi rõ nguồn chính khi trích dẫn thông tin từ website này.
Ngày thành lập : 12-09-2012