Cầu nguyện trong mùa Corona

Chư Phật Chánh Đẳng Giác không bao giờ bị tử thương vì ai đó hại. Bởi vì, suốt thời gian hành ba-la-mật Ngài đã coi cái mạng không ra gì nếu Ngài so với ba-la-mật; vì ba-la-mật Ngài đã bỏ mạng.

 
Chính vì chỗ đó nên khi thành Phật không ai có thể hại được Ngài, nói một cách nôm na, ta đã bỏ mạng quá nhiều rồi, không lẽ kiếp cuối cùng này không giữ được cái mạng sao. Thứ nữa là do đức của Ngài lớn quá. Sự ra đi của Ngài sẽ làm ảnh hưởng đến không biết bao nhiêu đại thiên thế giới mà nói. Mà đừng nói phước Ngài, chính cái phước của chúng sanh cũng khiến cho Ngài phải tồn tại, khi nào nhân duyên của chúng sanh đối với Ngài hết rồi thì Ngài mới ra đi thôi, chứ còn nếu cái phước người khác còn níu được Ngài thì Ngài vẫn phải sống.

Cho nên khi mình gặp tai nạn hoặc bệnh hoạn, mình cứ hãy cầu nguyện:

- “Nếu cái mạng này của con còn giúp ích được cho chúng sanh khác, giúp ích cho Tam Bảo thì xin Chư thiên, Long thần, Hộ pháp hộ trì con. Nếu quả thật từ đây cho tới lúc con chết con không giúp ích gì cho ai nữa, cũng không giúp ích gì cho Phật pháp nữa, thì nhắm mắt chết con cũng mãn nguyện rồi.”

Nếu đi máy bay lúc đang hoảng sợ mình cứ ‘đổ’ cho Tam Bảo đi. Dù Thế Tôn không còn nữa nhưng Phật lực của Ngài hãy còn đó, “nếu cái mạng này còn giúp được cho Phật pháp, xin Phật lực giúp cho con tiếp tục được tồn tại”, (cứ chơi ăn gian vậy đó, lấy cái mạng mình bán cho PG). Mà điều đó tôi tin một cách tuyệt đối, tôi tin một cách sắt son. Bởi khi mình phát đại nguyện như vậy lập tức ngay lúc này mình đã có phước. Và trong kinh cũng khuyên những khi mình đụng chuyện sợ hãi thì hãy rải tâm bi:

- “Đừng ai bị giống tôi như bây giờ.”

Khi mình rải như vậy là tự nhiên mình có một năng lượng, sức mạnh (power) tự bảo vệ (protect) mình liền. Hoặc là,

- “Mong rằng mọi chúng sanh trong thế giới này đang sợ hãi, cũng biết suy tư về Phật pháp giống như tôi bây giờ.”

Lúc nào trên thế giới cũng có người sợ hãi hết. Lúc nào cũng có! Ví dụ như mình đang ở Mỹ 12 giờ trưa thì ở VN 12 giờ đêm, có những người đang nằm một mình sợ hãi giữa khuya, thì mình nói rằng, mong rằng sự an tâm của tôi lúc này hãy là sự an tâm của người đó.

Kiếp xưa của Bồ tát có kiếp làm con chim công, sáng nào trước khi đi kiếm ăn là Ngài đọc một bài chú. “Con xin hết lòng thành kính đảnh lễ tất cả chư Phật, tất cả các vị Bồ tát những ai đang chí tâm tu hành trong tam thiên đại thiên thế giới, con xin đảnh lễ các vị mong rằng các vị hãy hộ trì cho con.” Trong kinh nói Ngài đọc như vậy xong thì Ngài không bị tai nạn.

Sư Giác Nguyên (giảng)