Mẹ! Kính tặng mẹ của chúng con!

Những lo âu Mẹ, Cha quên tuổi trẻ, Tóc pha sương, mắt đã hoen nhòe, Đôi bàn tay run run theo năm tháng, Đôi chân chùng đâu vững chãi như xưa..........
"Cha Mẹ nuôi con biển hồ lai láng

Con nuôi Cha Mẹ kể tháng kể ngày..."

Câu ca xưa đến hôm nay

Thắt lòng Cha Mẹ, con cay mắt buồn

Nghĩ về Cha Mẹ thấy thương

Một đời vất vã để nhường niềm vui

Mong con sẽ được nên người

Mong con yên ấm nụ cười hân hoan

Tuổi thơ giấc ngủ bình an

Con đau, con ốm Mẹ khàn lời ru

Lắng nghe con đọc i, tờ...

Cha quên vị mặn trên bờ hai vai

Rồi năm rộng đến tháng dài

Lại mong con được sum vầy lứa đôi

Nỗi lo chưa dễ phai phôi

Nước mắt chảy xuống lẽ đời tự nhiên ...

 

Những lo âu Mẹ, Cha quên tuổi trẻ

Tóc pha sương, mắt đã hoen nhòe

Đôi bàn tay run run theo năm tháng

Đôi chân chùng đâu vững chãi như xưa

Lời nói ấm không còn minh mẫn nữa

Nên có lúc cau có, khó hơn nhiều...

 

Nhưng Cha Mẹ vẫn người con mãi yêu

Dẫu thế nào...vẫn người thương con nhất

Khi đường đời sóng xô rồi lại quật

Đánh gục con tơi tả chẳng tiếc thương

Những người bạn...có chăng chỉ vấn vương

Nhưng chẳng ai được như Cha, như Mẹ

Nâng con dậy, dìu con đi như đứa trẻ

Bước bên con, sợ con say giấc kim tiền

Không còn cha, con còn có Mẹ hiền

Giấu nước mắt, Mẹ mĩm cười dõi theo chân con bước

Trên đường đời, bộn bề bao xuôi ngược

Con ấm lòng khi có Mẹ kề bên

Mẹ vẫn thế, những lo lắng không tên

Sợ con không vui, con thua bè, kém bạn

Sợ bồng bột con lâm vào hoạn nạn

Chất chồng lên giấc ngủ Mẹ chẳng tròn đêm…


À ơi…đêm trắng màn đêm

Mẹ ngồi nhẩm đếm sương trên mái đầu

À ơi…dãi nắng mưa dầu

Thương con Mẹ giấu nỗi sầu vào đêm

À ơi…con ngủ êm đềm Vòng tay

Mẹ sưởi ấm thêm cuộc đời

Trong mơ con thấy Cha cười

Ngắm nhìn dáng mẹ rạng ngời niềm vui

Ngày Xuân các cháu về chơi

Quấn quýt bên Mẹ - đất trời nở hoa!


 

Tác giả bài viết: Nguyễn Minh Đức