Mười lần trót lỡ

Lỡ thương lời kinh sớm chiều/ Thì xin muôn thuở ghi điều dạy răn/ Lỡ gởi thân chốn nhọc nhằn/ Áo ca sa khoác nguyện dần thoát ly.


 

Lỡ sinh vào chốn bụi hồng
Thì xin đi trọn một vòng cho xong.
Lỡ con, lỡ vợ, lỡ chồng,
Thì xin sống trọn đẹp lòng đôi bên.
 

Lỡ mang danh nghiệp vang rền,
Tất nhiên phải chịu mũi tên tỵ hiềm.
Lỡ làm một chiếc que diêm,
Sáng đời một chút lửa tim mặn nồng.
 

Lỡ đi vào chốn cõi không,
Tôn thờ lý tưởng vững lòng ban sơ.
Lỡ vào chơi một ván cờ,
Cớ sao lại nỡ ơ thờ cuộc chơi.
 

Lỡ làm thân phận con người,
Thì xin sống trọn một đời phù sinh.
Lỡ tơ vương một chữ tình,
Thì xin yêu trọn những gì đáng yêu.
 

Lỡ thương lời kinh sớm chiều,
Thì xin muôn thuở ghi điều dạy răn.
Lỡ gởi thân chốn nhọc nhằn,
Áo ca sa khoác nguyện dần thoát ly.


Tác giả bài viết: Thầy Thích Pháp Hòa