Vu Lan đến giữa lòng người

Vu Lan đến giữa lòng người/ Mục Liên ẩn hiện sáng ngời độ sinh/ Nhớ quê, tụng một thời kinh/ Lắng nghe tất cả đạo tình mênh mông.

 
Xót xa giữa bến trần gian
Phút giây rợn ngợp, Vu Lan lại về
Cô đơn bao phủ bốn bề
Trời xanh còn lại hồn quê trong lòng
 
Bao giờ rũ áo chờ mong
Thị phi rồi cũng xuôi dòng thời gian
Đi lên tột đỉnh đồi hoang
Một mình mình biết, cơ hàn ai hay
 
Dừng chân trong mái chùa này
Sớm khuya kinh kệ, tháng ngày đi qua
Ngậm ngùi nhớ nước nhớ nhà
Vu Lan đến giữa lòng ta phiêu bồng
 
Lạnh lùng như cả mùa đông
Nắng vàng không ấm, mây hồng bay xa
Hôm nay cầu nguyện quê nhà
Qua cơn hoạn nạn, rồi ra mới cười
 
Vu Lan đến giữa lòng người
Mục Liên ẩn hiện sáng ngời độ sinh
Nhớ quê, tụng một thời kinh
Lắng nghe tất cả đạo tình mênh mông
 
Thơ Huyền Không
(Thiền sư Thích Mãn Giác)