Hoa Chanh

Hoa như thế, sắc như thế, hương như thế, và những miệt mài thưa vắng đến cùng ta nơi góc vườn xưa soi bóng hiền lành. Làn tóc xanh và những chiếc lá thơm không ngừng trôi vào khoảnh khắc. Nghe rất sâu, nhớ rất khẽ, vào những ngày mảnh vườn cũ không trăng, ta lặng im bên hoa nghe dòng đời vơi dần những phù phiếm, tiếc nuối.
Sau cơn mưa, có thể nghe thơm thơm màu tím phai kín đáo trên từng cánh trắng mảnh mai tinh khiết. Đơn giản sự an trú trong ta là cô đơn, nhưng nào đâu phải để thêm một nỗi buồn không nhớ tháng năm nào đã qua đi trong ánh mắt. Phải chăng từ lâu trong đời ta luôn có một làn hương bước ra từ truyền thuyết, để những đóa hoa xưa dù rã cánh nhưng ký ức vẫn vẹn nguyên không thể tắt màu.

"Cây chanh lại nở hoa chanh/ Ðể con bướm trắng bay quanh cả ngày".
 


Hoa Chanh
 
Hoa như thế, sắc như thế, hương như thế, và những miệt mài thưa vắng đến cùng ta nơi góc vườn xưa soi bóng hiền lành. Làn tóc xanh và những chiếc lá thơm không ngừng trôi vào khoảnh khắc. Nghe rất sâu, nhớ rất khẽ, vào những ngày mảnh vườn cũ không trăng, ta lặng im bên hoa nghe dòng đời vơi dần những phù phiếm, tiếc nuối. 

Người đến rồi người đi, cuộc tiễn đưa trôi theo màu thời gian nhẹ bẫng. Ta đã đứng thật lâu trong khu vườn ấy, nghe mưa chiều bay về mấy kiếp lạnh bờ đau, còn bao nhiêu dài lâu cho mùa sau, từ nụ tím hanh hao, ta phiêu lãng nơi vô cùng quạnh quẽ.

Và từng dòng chữ lang thang vẫn bình thường như thế...

(Viết tặng những người yêu hoa)

 

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng