Hoa Hẹ

Có những nét đẹp đơn sơ giản dị, vừa đủ để đánh thức trầm tư, trắc ẩn những gam màu. Và có những khoảnh khắc ta chẳng biết về đâu, cứ hụt hẫng, cứ quyến luyến như thâm tình từ bao đời vốn vậy.
Có những ngày mùa thu tưởng chừng rất buồn nhưng tuyệt đẹp, như buổi sáng hôm nay mây mù giăng khắp núi và mưa nhẹ vờn trên mỗi đọt lá xanh. Từng cánh cò giập giờn bay về và mất hút bâng khuâng, như cõi lòng ai đang gửi về phía bầu trời xa một nỗi niềm thầm kín. 

Từ trên lầu cao nhìn xuống, mảnh vườn bỗng lung linh giữa vô số hạt mưa thay nhau cuộn tròn và lắng đọng trong ngần trên từng chiếc lá mướt xanh, vít xuống cong veo những chùm hoa sáng bừng như điểm ngọc. 
 


Hoa Hẹ
 
Có những nét đẹp đơn sơ giản dị, vừa đủ để đánh thức trầm tư, trắc ẩn những gam màu. Và có những khoảnh khắc ta chẳng biết về đâu, cứ hụt hẫng, cứ quyến luyến như thâm tình từ bao đời vốn vậy.

Nàng ơi, cho dù ai có đủ sức buộc mặt trời và gói lại, thì lòng ta vẫn diệu vợi những tâm tình. Ta và nàng cùng dắt nhau vào rất nhỏ một cõi xinh, ngắm chú nhện cần mẫn nhả tơ nối cung đàn vừa dứt. Thế là nhạc, thế là hoa tràn ngập khắp. Mong ai đó đừng làm đau khoảnh khắc, cho cõi tình trầm mặc nét phiêu du.

Nghe trong mưa sắc trắng đã lên mùa... 

(Viết tặng người yêu hoa)

 

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng