Hoa Mai trắng

Màu trắng tinh khiết và mùi thơm dịu nhẹ bay trong tinh mơ có sức hút kỳ lạ, khẽ khàng đánh thức cái tâm thanh khiết, nguyên sơ. Như thể vào lúc máu cạn, mật khô, lòng trống rỗng, thì hương sắc hoa mai thấu tỏ lòng người, gọi về những chí nguyện buổi ban đầu, như gội trắng cả cân đai mũ áo. Và cứ thế, sau mỗi cánh hoa rơi, chỉ mong tìm về một chút hư, một chút tĩnh…
Hoa mai trắng là ánh sáng tinh khôi đầu tiên của mùa xuân. Bởi trong lúc giá buốt, không gian se sắt lại, các loài hoa như im ngủ, thì những nụ mai non trên nhành khẳng khiu, mảnh dẻ từ từ thức giấc. Thú vị nhất là lúc miệng thở ra khói, hai tay xoa vào nhau đứng dưới lớp mưa phùn mỏng tang, nhìn lão mai đen nhẻm với những cái vẩy xù xì trên thân, rồi những cái nụ xanh tròn tròn hiện ra, mấy ngày sau bừng nở đầy sức sống.
 


Hoa Mai trắng
 
Màu trắng tinh khiết và mùi thơm dịu nhẹ bay trong tinh mơ có sức hút kỳ lạ, khẽ khàng đánh thức cái tâm thanh khiết, nguyên sơ. Như thể vào lúc máu cạn, mật khô, lòng trống rỗng, thì hương sắc hoa mai thấu tỏ lòng người, gọi về những chí nguyện buổi ban đầu, như gội trắng cả cân đai mũ áo. Và cứ thế, sau mỗi cánh hoa rơi, chỉ mong tìm về một chút hư, một chút tĩnh…

Đời vốn nhiều đau khổ bởi những tham cầu không mãn nguyện, nên khi cánh trắng rắc xuống vườn không, kịp nhận ra những tái sinh mới mẻ. Khi mải mê nào biết danh lợi như nước đọng ao tù, gió thổi triền miên, rồi cũng có ngày khô kiệt. Mới hay khẩu thị tâm phi, đua chen cả đời rốt cuộc cũng không đuổi kịp một màu hoa trắng. Ví như tâm đã đục ngầu được mất, thì dù có kéo xuống muôn trăng cũng không đủ sánh nổi với màu hoa.

Trang kinh vắng chữ đâu tìm nghĩa, 
Kéo nhẹ mành lên để gió qua.
Cánh trắng vương đầy nền tháp cổ,
Kinh lòng chất tuyết gội tâm hoa. 


(Viết tặng những người yêu hoa)
 

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng