Hoa Mai vàng

Hoa Mai vàng
Nắng gieo hồng cho hoa thêm tình. Tiếng nhạc vàng cho hoa nồng nàn. Từng cánh vàng đậu trên tóc mây. Nắng không phai trên cánh vàng bay. Tiếng gọi phương Nam điệu hò sông nước, ai có thể quên được làn khói rạ và màu hoa rực vàng trước ngõ.
Mùa xuân của đất trời phương Nam luôn tỏa rạng trong nắng ấm mai vàng. Nắng là mai, mai là nắng, mưa nắng hai mùa tạo hóa khéo nên duyên. Duyên với nắng và duyên với mai, người như say say, lòng thêm sóng sánh. Chớ hỏi mai vàng quên hỏi nắng, nắng hay hoa cùng thắm màu xuân. Nhìn mai buông lá, nụ lên xanh và nhú ra những cánh vàng ươm, là biết chẳng thể níu kéo được phút giây hoa tận nở. 


 
Mai nở tự nhiên không kiêu sa kiểu cách, hoa vừa tàn thì những chùm lá non xanh mướt hiện ra. Xuân lá và xuân hoa, đều là lộc biếc chồi non, chào nắng gió để gọi về những mùa hoa bất tận. Hoa dễ thương hay nàng dễ thương, áo ướp hương hay làn tóc thơm… Này thì nụ, này thì hoa, nở như thế mới thật xuân lộng lẫy. Đêm mới hé nụ vàng, sáng đã nở tung, nhụy xòe phấn toả, khi chụm lại là lúc từng cánh vàng bắt đầu rơi lả tả. 

Bao nhiêu tinh anh của hai mùa mưa nắng gửi hết vào những đoá vàng kia, nên hương sắc thêm nao lòng người khéo ngắm. Chỉ trong vài ngày, mai đã nở gần hết nụ ở trên cây, đủ biết sắc vàng kia gửi đời thêm rộng lượng. Và mai cũng e ấp với mùi hương mát dịu, cho không gian phảng phất nụ cười duyên, cho những đời tươi trẻ mãi hồn nhiên, cho bao tủi hờn non nước bình yên, và ánh mắt vị tha vàng ươm cánh nắng.

Nắng gieo hồng cho hoa thêm tình. Tiếng nhạc vàng cho hoa nồng nàn. Từng cánh vàng đậu trên tóc mây. Nắng không phai trên cánh vàng bay. Tiếng gọi phương Nam điệu hò sông nước, ai có thể quên được làn khói rạ và màu hoa rực vàng trước ngõ. 

Lối xưa còn vẳng cung đàn biếc, hoa vàng đất, đất lại vàng hoa, và những bước người đi dệt mộng cõi mai hương…

(Viết tặng những người yêu hoa)
 

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng