Hoa Ngâu

Hoa Ngâu
Ngón tay gầy xếp hoa dâng cúng, phảng phất mười phương ánh mắt chìm sâu. Chén trà sớm dừng tâm sóng sánh, Vô Lượng Quang huyền nhiệm những gam màu. Cổng làng cũ sắc rêu xanh đứng đợi, khúc ca trù dệt mộng kín vườn hương, như tình yêu nở suốt bình sinh.
Ngôi nhà cũ và những màu đã cũ, giữa hừng đông xao xác trận thu vàng. Tiếng ho chạm bên sườn ngõ lạnh, dáng hao gầy hiu hắt mấy đời ngâu. Trong vô ngần dâu bể, bể dâu, còn thấm lịm từng dấu chân bình lặng. 

Đưa tay hái một nhành cô quạnh, cận nhân tình sắc lạ bỗng nên quen, như đọng hồn xưa lấm tấm những nụ xanh. Nghe tiếng ngày hối hả gánh trầm luân, ai đã vắng ai cho đời thêm tất tả, cho từng sợi sát na bạc trắng những khuya thầm. 
 


Hoa Ngâu
 
Cây ngâu cái già nua bên giếng vắng, vẫn tỏa hương thanh khiết những dòng trong. Cũng bởi thế gian này chưa biết đủ về nhau, nên hạnh phúc chẳng một lần dừng bến. 

Ngón tay gầy xếp hoa dâng cúng, phảng phất mười phương ánh mắt chìm sâu. Chén trà sớm dừng tâm sóng sánh, Vô Lượng Quang huyền nhiệm những gam màu. Cổng làng cũ sắc rêu xanh đứng đợi, khúc ca trù dệt mộng kín vườn hương, như tình yêu nở suốt bình sinh.

Vẫn ngàn năm những nụ cười nhỏ xinh như hoa ngâu bắt nắng. Vẫn vạn năm những bao dung lặng lẽ bóng nâu sòng. Từng nhịp mõ trầm rung, ngâu khúc khích dệt vàng ươm diễm tuyệt…

(Viết tặng những người yêu hoa)

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng