Hoa Túy Điệp

Khoảnh khắc thuyền nhập mộng, mộng say hoa và mộng say trăng, tôi ngồi lặng im giữa chênh vênh hư không, những bóng người mờ đi trong hơi sương, nghe miền hoa trắng thì thầm mưa bay...
Tôi mơ thấy tôi trở về không gian ngày cũ, có dòng sông và những cánh bèo lặng lờ trôi, có đám ma người dắt người đi trong nghiêng ngả, có những khuôn mặt mà tôi không nhớ nổi, họ đứng vẫy nón như vội vã gọi ai dưới quãng mây phiêu du.

Đôi lúc tôi thấy tôi chơi vơi như cánh chim lạc mất đường bay và mất hút cùng với khoảnh khắc bóng chiều dần tắt. Hồn trăm năm cô đơn bỗng rạng ngời ánh chớp, và những lời nguyền vẻn vẹn như một giấc mộng phai, như cánh hoa rụng rơi cùng với tiếng chuông chiều vừa dứt.
 


Hoa Túy Điệp
 
Tôi thấy bóng đêm gieo đầy im vắng, cho ánh mắt chạm đến tận cùng vành vạnh của vầng trăng, không còn nữa âm thanh chói chang, chỉ còn lung linh huyền ảo bầu trời đêm. 

Khoảnh khắc thuyền nhập mộng, mộng say hoa và mộng say trăng, tôi ngồi lặng im giữa chênh vênh hư không, những bóng người mờ đi trong hơi sương, nghe miền hoa trắng thì thầm mưa bay...

Ngày qua rồi ai hay, đời đi như dòng trôi... Hoa nở thương đời quên, nghe lời ru tỏa hương, cánh bướm trôi triền miên, hoa tàn nơi bình yên...

(Viết tặng những người yêu hoa)
 

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng