Tĩnh Lặng

Lặng yên và thư thái. Nhìn mây bay cuối trời. Buông cái tôi nằng nặng. Thấy mình là.. muôn nơi...


Lặng yên giây phút này

Ngồi xuống cùng cỏ cây.

Nhìn nắng reo trên lá

Ngủ trên đầu ngón tay.
 

Lặng yên từng phút giây

Nghe tim mình gõ nhịp

Ba vạn sáu ngàn ngày

Biết khi nào mỏi mệt!?

 

Lặng yên và nhận biết .

Hoa kia cũng là người

Chẳng vì ai tươi nở

Mà hoa vẫn mĩm cười.

 

Lặng yên nghe mưa nhỏ

Tí tách ngoài mái hiên

Mưa nghìn năm vẫn thế

Vui, buồn... cảm nhận riêng.

 

Lặng yên nghe gió thoảng

Mang theo hương trần gian.

Đến, đi không hò hẹn

Cánh gió đời thênh thang..

 

Lặng yên và thư thái

Nhìn mây bay cuối trời

Buông cái tôi nằng nặng

Thấy mình là.. muôn nơi...

Thích Tánh Tuệ