Chữ Tình

Tu sĩ thưa Thầy có được yêu, Vì yêu mà khổ lụy nhau nhiều, Đã tu sao chẳng tu cho trọn, Lại vướng hồng trần khổ vì yêu.

Tu sĩ thưa Thầy có được yêu,
Vì yêu mà khổ lụy nhau nhiều,
Đã tu sao chẳng tu cho trọn,
Lại vướng hồng trần khổ vì yêu.

Tu sĩ mà yêu có được gì,
Đã tu sao chẳng trọn đường đi,
Người đời đắm lụy yêu nên khổ,
Thầy lại đeo mang khổ thế ni.

Thầy tiếc làm chi cái chữ tình,
Chữ tình khổ lụy vạn sinh linh,
Chiếc thuyền ân ái chìm sinh tử,
Bờ bến thanh lương tuyệt bóng hình.

Tu sĩ, con ơi phải biết yêu,
Vì trong nhân thế khổ đau nhiều,
Yêu cho muôn loại vơi bớt khổ,
Không hiểu nên bàn cái chữ yêu.

Tu sĩ không yêu mới lạ hì!
Không yêu thử hỏi tu mà chi,
Yêu đời yêu đạo yêu tất cả,
Yêu hết chúng sanh mới tuyệt kỳ.

Thầy tiếc sức Thầy không đủ yêu,
Thời gian mòn mỏi đã hơi nhiều,
Chúng sanh chưa vớt cho hết khổ,
Thầy tiếc chưa tròn cái chữ yêu.

Ai bảo người tu khổ chữ tình,
Tình thương trang trải vạn sinh linh,
Lên thuyền bát nhã về bờ giác,
Trần thế ca vang một bóng hình.
 

 

Tác giả bài viết: sưu tầm