Những bài thơ về Phật hoàng Trần Nhân Tông

Non thiêng phong trúc tọa thiền, Lòng Ngài thấu hiểu nỗi niềm nhân gian, Hóa Phật về cõi niết bàn, Chữ Tâm ở lại trần gian cứu đời …

PHẬT HOÀNG TRẦN NHÂN TÔNG
 
Non thiêng phong trúc tọa thiền, 

Lòng Ngài thấu hiểu nỗi niềm nhân gian, 

Hóa Phật về cõi niết bàn, 

Chữ Tâm ở lại trần gian cứu đời … 
                                                         
 
TRỞ VỀ CỐ HƯƠNG
 
Vua Trần trở về cố hương,

Áo nâu, gậy trúc thỉnh chuông Chùa Quỳnh,

Thẳm sâu trong trái tim mình,

Gốc cây, dáng núi bóng hình tiền nhân,

Người về ngời sáng chữ Tâm,

Mây bay trên đỉnh Ngọa Vân trắng ngần...
                                                                    
 
CON ĐƯỜNG KHAI TÂM
 
Dời xa tuyệt đỉnh uy quyền,

Người vào Yên Tử giữa miền non thiêng.

Ngày ngày đọc sách thánh hiền,

Giác Tâm phát triển dòng thiền Trúc Lâm.

Lều tranh, hài cỏ, áo thâm,

Chim ca, tiếng suối trong ngần thảnh thơi.

Đêm đêm thăm thẳm sao trời,

Tâm trong, Trí sáng thiền nơi gió ngàn.

Nhập thế đi khắp bản làng,

Giác ngộ giáo hoá mở mang đạo trời.

Thoát mê cho mọi kiếp người,

Vượt lên đau khổ xây đời yên vui ...
                                                         
VUA PHẬT

 
Đường Thiền thấp thoáng trong mây,

Ngài xuống thiền viện Quỳnh Lâm kinh đàn,

Hồ Thiên khai mở tăng đoàn,

Ngoạ Vân thiền định giữa ngàn vì sao,

Viên tịch tựa giấc chiêm bao,

Đắc đạo hiển Phật bay vào cõi tiên,

Trầm thơm gửi chốn cửa thiền,

Giác Hoàng Phật Tổ dòng thiền Trúc Lâm,

Nhập thế Phật ở tại tâm,

Dòng đạo thuần Việt trường xuân giữa đời...
                                                                       
ĐÊM CUỐI CÙNG Ở NGỌA VÂN
 
Tháng mười một năm mậu thân,

Mồng một giờ tý Ngọa Vân tiễn ngài.

Trời đông tỏa sáng phật đài,

Hào quang từ điện Như lai chiếu về.

Non thiêng tĩnh lặng bốn bề,

Đệ tử Bảo Sái hầu kề cận bên.

Nhập diệt  trong tư thế thiền,

Tâm trí tĩnh lặng, Dũng tuyền thoát dương.

Ấn đường khói mỏng như sương,

Bay lên vầng sáng về phương cuối trời…

Huyệt vị dưới lòng bàn chân,

Huyệt vị giữa hai lông mày.
 
MAI VÀNG
 
Mai vàng thấp thoáng non cao,

Bẩy trăm năm, tấm Hoàng bào bỏ quyên.

Lòng dân nhớ bậc Vua Hiền,

Rừng hoa hay cả nỗi niềm trần gian...

 

Tác giả bài viết: Vũ Xuân Hồng/ Nguồn: Vandanvn.net