HCM: Câu lạc bộ Ngọn lửa ấm tổ chức phóng sinh

Thế nào gọi là phóng sinh? Phóng sinh tức là nhìn thấy các loại chúng sinh có mạng sống đang bị bắt nhốt, giam cầm, sắp sửa bị giết hại, kinh hoàng lúng túng, mạng sống trong phút giây nguy ngập, liền phát lòng từ bi tìm cách cứu chuộc. Như vậy tức là hành vi giải thoát, phóng thích, cứu lấy mạng sống.
Sáng ngày 27.11 Quý Tỵ (nhằm ngày 29.12.2013), phái đoàn Thanh niên Phật tử câu lạc bộ Ngọn lửa ấm đã tổ chức phóng sanh tại rạch Bà Lào, Quận 7 - TP. Hồ Chí Minh.

Dẫn đầu phái đoàn Câu lạc bộ thanh niên Phật tử có Sư cô Thích Nữ Quảng Thiện, chùa Bảo Vân cùng các thanh niên nam nữ Phật tử trẻ. Đây là một việc làm trên tinh thần Từ bi cứu khổ của người con Phật đem lại nguồn sống cho các loài hữu tình, đồng thời góp phần bảo vệ tài nguyên thiên nhiên. Việc làm thiết thực này đúng với tinh thần lời Kinh Phạm Võng dạy rằng “Người Phật tử nếu lấy tâm từ mà làm việc phóng sinh thì thấy tất cả người nam đều là cha mình, tất cả người nữ đều là mẹ mình. Vì mình trải qua nhiều đời đều do đó mà sinh ra, nên chúng sinh trong sáu đường đều là cha mẹ của mình. Nếu giết hại sinh mạng để ăn thịt tức là tự giết cha mẹ mình, cũng là giết thân cũ của mình. Tất cả đất, nước là thân trước của mình. Tất cả gió lửa là bản thể của mình. Cho nên, thường thực hành phóng sinh thì đời đời sinh ra thường gặp Chánh pháp. Khuyên dạy người làm việc phóng sinh, nếu thấy người đời giết hại súc vật, nên tìm phương tiện để giải cứu, khiến cho chúng được thoát khổ nạn.”

Đức Phật có trí tuệ vô thượng, trong kinh Phạm Võng đã sớm có lời ân cần khẩn thiết khuyên răn chúng ta. Giới sát phóng sinh thì tiêu trừ nghiệp chướng, lại trưởng dưỡng được tâm từ bi. Đức Phật còn nói rõ rằng: “Chúng sinh trong sáu đường đều là cha mẹ ta, cứu vật sống được tức là cứu được cha mẹ ta.” 

Mỗi một chúng sinh đều là anh em, thân quyến, cha mẹ, con cái từ nhiều kiếp đến nay của chúng ta. Nếu đem nhãn quan của mình mở rộng đến chân tướng vô hạn của không gian, thời gian, của vũ trụ, đối diện với thân quyến của mình lúc bị bắt, bị nhốt, bị giết, bị ăn thịt... vẫn không cố gắng tận tâm mà rụt rè do dự; không gấp rút mà giải cứu họ, thật chẳng bằng loài cầm thú. 
 










Sư cô Thích Nữ Quảng Thiện cùng quý Phật tử tụng kinh cầu nguyện















 

Tác giả bài viết: Tin, ảnh: Văn Tưởng