Cẩn trọng với miệng mồm

Người xưa đã dạy cho ta rằng: “Bệnh tùng khẩu nhập, họa tùng khẩu xuất”. Nghĩa là bệnh từ nơi miệng mà đi vào, họa từ nơi miệng mà đi ra.
Một thi hào nào đó đã nói: “Con mắt là cửa sổ của tâm hồn”, thì tôi lại nói: “cái miệng là cửa ngõ của họa phúc”.  Chơi với tết, sống với xuân, ta phải cẩn thận ăn uống và nói năng, để tránh hiểm họa cho ta và cho nhiều người. Tránh được hiểm họa cho ta và cho nhiều người là ta đã đem lại mùa xuân cho ta, cho gia đình của ta và an bình xã hội.
 
Ta hãy suy nghĩ trước khi nói và phải quán chiếu trước khi ăn. Lời nói nào mà ta nghĩ rằng, không có tác dụng dẫn sinh những gì tốt đẹp cho ta và cho mọi người ở hiện tại và tương lai, thì ta không nói; hành động nào của ta không làm dẫn sinh những hạnh phúc và bình an cho ta, cũng như cho mọi người trong hiện tại và trong tương lai, thì ta không làm. Không nói và không làm như vậy, ta sẽ tạo ra được hạnh phúc cho ta, bình an cho nhiều người và mùa xuân nơi trần thế.
 
 
Bệnh từ nơi miệng mà đi vào, họa từ nơi miệng mà đi ra. Ảnh minh họa.
 
Trong đời sống, ta không ăn những thực phẩm chế biến từ những chất hóa học và không lạm dụng thức ăn, vật uống để kích thích hệ thần kinh vị giác của ta, nhằm tạo ra những xúc giác khoái khẩu nhất thời là ta tránh được nhiều bệnh hoạn cho ta và tránh được những phiền hà do ta tạo ra liên hệ đến nhiều người. Ta bệnh, mùa xuân đối với ta trở thành vô nghĩa; ta bệnh, mùa xuân đối với gia đình ta mất đi hương vị ngọt ngào, ấm êm và khiến cho mọi lời chúc tụng bình an đầu năm đối với ta và gia đình ta trở nên thèm thuồng và sáo rỗng.
 
Lời nói của ta có thể cướp mất mùa xuân của ta và nhiều người; và một lời nói của ta cũng có khả năng đem lại mùa xuân cho ta và nhiều người. Một lời nói có thể đưa tới danh giá cho ta và nhiều người, mà cũng có thể đưa tới mất hết danh giá của ta và nhiều người. Ý thức rất rõ giá trị của lời nói trong quan hệ đời sống và phẩm giá con người giữa xã hội đời thường, nên người xưa nói: “nhất ngôn hưng bang, nhất ngôn tán bang”. Nghĩa là một lời nói có thể làm cho quốc gia hưng vượng và một lời nói cũng có thể làm cho nước nhà tiêu vong.
 
Người có vị trí lớn ở trong gia đình và xã hội, thì càng cẩn trọng không những đối với việc ăn uống mà còn cẩn trọng nói năng đối với mọi người mà nhất là đối với trẻ thơ. Vì sao? Vì người lớn là người hiến tặng mùa xuân cho trẻ thơ và trẻ thơ là mùa xuân của người lớn.
 
 
 

Tác giả bài viết: Thích Thái Hòa