Hoa Mua

Bây giờ, tôi không thể mượn một lý do nào khác ngoài sự lặng im, vì cái biết đang xâm chiếm tâm hồn tôi trong khoảnh khắc này chính là sự sống và cái chết đang cùng nhau thăng hoa nơi những gam màu tím lịm.
"Hoa mua ai bán mà mua?", câu ca ấy len lỏi trong trí nhớ của tôi về một ước hẹn ngày mai, soi bóng dáng của những điều tôi hình dung bằng cảm xúc.

Tôi cũng đã sở hữu biết bao nhiêu ước muốn về ngày mai mà chợ đời này chưa từng rao bán. Tôi đã ngồi dõi theo những hạt bụi tung mình trong gió cuốn và ánh sáng, để nâng niu những bước chân chưa từng qua dù chỉ một lần.

Chẳng lẽ tôi đang mặc cả và tìm mua ở chính tôi, nơi những câu hỏi và những câu trả lời mà tư duy của tôi từ rất lâu đã thì thầm ước định.

Tất cả vẫn chỉ là thách thức ồn ào của ước muốn, nơi những tiếng gọi tìm kiếm nhau đang hối hả phải lòng. Khi những bàn tay, những đôi chân và những ngữ điệu hình trái tim hòa nhịp cùng nhau, là lúc thế giới chìm sâu trong những điều đang tưởng biết.
 

 
Và thế là tôi chợt nghĩ, sự đồng điệu sẽ không còn là điều bí mật, bởi cái "bán mua" đã khôn ngoan biết học cách để vừa lòng... 

Bây giờ, tôi không thể mượn một lý do nào khác ngoài sự lặng im, vì cái biết đang xâm chiếm tâm hồn tôi trong khoảnh khắc này chính là sự sống và cái chết đang cùng nhau thăng hoa nơi những gam màu tím lịm.

Có con ong mật cõng phấn hoa bay vù qua trước mắt, không biết có ai đó đi lạc vào suy nghĩ của ai không, nhưng tôi biết mỗi cánh hoa là một bước chân đang đến.

Ngoài sân, những tia nắng đang lên màu rất tím...

(Viết tặng người yêu hoa)

 

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng