Hoa Sống đời

Ôi cái tuổi chóng giận mau quên đong đầy cổ tích, những mộng mơ không biết đến từ đâu. Như cậu muốn những ước mơ bay đến những vì sao, còn tớ mải đẽo một con quay để chơi cho thỏa thích...


Hoa Sống Đời
 
Đôi bàn tay nhỏ xinh trắng hồng vun vun từng sợi đất, cùng hồn nhiên vấn vít một trò chơi. Kỳ lạ quá cậu ơi, chẳng biết từ đâu chiếc lá xanh lại mọc ra thành cây con thế nhỉ. Ai đã đặt tên cho loài hoa là sống đời, không đứa nào biết cả, chỉ thấy cái hoa nho nhỏ xinh xinh, cái lá lạ lùng. 

Để rồi khi đang mải vun trồng mơ ước của mình, hai cái đầu vô tình cụng vào nhau bối rối. Và cũng cái bàn tay đang lấm lem bùn đất ấy, vén sợi tóc nghiêng duyên hỏi nhỏ "có đau không?". Hai đôi mắt cùng ngập ngừng giây lâu, "đau gì mà đau", miệng xoa xuýt rồi cất tiếng cười giòn khúc khích. 

Ôi cái tuổi chóng giận mau quên đong đầy cổ tích, những mộng mơ không biết đến từ đâu. Như cậu muốn những ước mơ bay đến những vì sao, còn tớ mải đẽo một con quay để chơi cho thỏa thích...

Đôi mắt thời gian bây giờ như lạc mất, chiếc lá ngày xưa không biết ở phương nào, giữa đường xuân, chợ màu sắc bỗng lao xao, tìm cánh nhỏ... "có đau không" ký ức? Xin giữ lại cho nhau ánh nhìn trong suốt, dù tất bật kia xô đẩy có đục ngầu. Sống ở đời là nguyện ước cho nhau, vơi khoảng cách giữa bộn bề hơn thiệt. Mấy ai sống trọn đời cho những điều đã chọn... 

(Viết tặng những người yêu hoa)

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng