1 Tin Tức Đời sống Nghệ thuật sống

1

Tám đức tính căn bản làm người

1

Thời gian là câu trả lời chính xác nhất cho tất cả

Dù cuộc sống có thế nào đi nữa, thời gian sẽ chứng minh được sự thật. Thời gian là một tài sản vô giá.

1

Học cách im lặng

Chỉ có những ai đi đến cuối cùng của sự tận tụy, mới nhận ra bức tranh cuộc sống thật đẹp, thật xứng đáng. Và có khi để hoàn thành nó người ta đã âm thầm đi tìm… Luôn kiên nhẫn và im lặng!

1

Hãy mỉm cười đi...

Và tôi nói với bạn những điều này khi tôi đang lục lọi trong mớ hình ảnh về loài hoa sa-la, mọi người hay gọi bằng cái tên dễ thương: vô ưu. Tôi chợt nghĩ về loài hoa và cái tên của nó, hoa mọc trong chùa, và nơi ấy được nhiều người xem là chốn vô ưu.

1

Tết và những gợi ý...

Tết là dịp để những người đi xa quay về nhà, sum họp với những người thân-thương trong sự ấm áp.

1

Bình tĩnh trước những khen chê của cuộc đời

Khen và chê là hai phạm trù thuộc cảm xúc tương phản, luôn luôn làm dao động nội tâm chúng ta, kích thích sự hưng phấn hay ức chế, đem lại sự an lạc hay phiền não, có lợi hay bất lợi, là tuỳ thuộc cả hai đối tượng “trao và nhận”. Hãy coi lời khen ngợi và chỉ trích là như nhau.

1

Đừng đánh mất mùa Xuân...

Đừng để nỗi đau của một mùa phá hủy niềm vui của các mùa còn lại. Đừng đánh giá cuộc sống chỉ thông qua một giai đoạn khó khăn. Hãy kiên trì vượt qua giai đoạn khó khăn, chắc chắn những điều tốt đẹp hơn đang chờ bạn phía trước.

1

Trên tay có đá

Trên một ngọn núi cao lêu đêu đứng khều mây, có ông thầy. Lần đầu tới chơi, thầy kêu bỏ mấy cục đá xuống cho rảnh tay múc giùm ta gàu nước. Bạn cãi ủa con có cầm đá gì đâu. Thầy cười, khi nãy con định ném đá cho bể đầu ông xe ôm dưới chân núi mà.

1

Tự tìm cho ta sự thảnh thơi

Chúng ta, ai cũng có những buồn vui trong cuộc sống. Một điều tất nhiên, chẳng ai muốn buồn, nhưng cực chẳng đã, nhiều người vẫn buồn! Vì thế chấp nhận sự tồn tại của cả hai trạng thái tâm lý ấy cũng là một cách sống. Mặt khác, ai mà chẳng thoải mái với niềm vui, nhưng bên cạnh sự chấp nhận nỗi buồn, ta còn có riêng cho mình khái niệm về thảnh thơi, mà theo riêng tôi, nó tỷ lệ theo công thức: sự thảnh thơi bằng niềm vui chia nỗi buồn. Từ đó, để tăng sự thảnh thơi, ta có hai cách hoặc tăng tử số niềm vui, hoặc giảm mẫu số nỗi buồn.

1

Hoa và rác

Để thấy rác chính là hoa - hoa và rác vốn không hai cũng như khổ đau làm nên hạnh phúc - phiền não chính là Bồ đề, bạn cần phải trở về với chính mình để chăm sóc cho đóa hoa tâm hồn được nở rộ và thêm phần hương sắc.

1

Sống chung với sợ hãi

Theo quan điểm Phật giáo, có nỗi sợ hãi lành mạnh và nỗi sợ hãi không lành mạnh. Ví dụ, khi ta sợ một điều gì không làm hại ta, như sợ con nhện; hoặc sợ một cái gì ta không thế tránh được, như sợ tuổi già hay bệnh tật hay tai nạn. Tất cả những nỗi sợ hãi này đều không lành mạnh, vì nó chỉ làm cho chúng ta không vui và khiến ta bị tê liệt ý chí mà thôi...

1

Thấy rõ cái ta ảo tưởng

Niềm an lạc hạnh phúc đích thực chỉ có mặt khi trong tâm bạn hoàn toàn vắng bóng cái ta tham ái, chấp thủ. Khi bạn bị nó ràng buộc và sai sử thì đời sống trở nên lẻ loi, khô cứng và mất hết quyền tự chủ....

1

Tâm kinh mình thuyết cho mình

Ông bà mình có câu, "cái khó ló cái khôn" cũng là ở chỗ này chứ không chỉ ở chỗ tìm ra đường hướng giải quyết, thoát ra. Khôn ra nhờ nhận thấy cái khó của mình và người là một phần nghiệp thức để mà thôi giăng lưới, đào hố... cho chính mình, nghĩa là thôi tạo ra những oán cừu, sóng gió cho người - đó chính là hành động của người thấy rõ nhơn quả trùng trùng.

1

Những phép lịch sự cơ bản

Ăn uống phải từ tốn, chừng mực là nguyên tắc đầu tiên. Dù có vội vàng đến đâu cũng phải dành thời gian nhất định cho bữa ăn, nên không được lộ ra vẻ hối hả trong khi ăn. Ngay cả khi bạn ăn một mình cũng vậy. Bởi vì điều đó có hại cho sức khoẻ chứ không riêng gì trong phạm vi phép lịch sự. Mặt khác, nếu bạn phải dùng cơm chung với một người tỏ ra hối hả, vội vàng, bạn không thể tự mình cảm thấy thoải mái được. Vì thế, bản thân chúng ta không nên gây khó chịu cho người khác bằng sự hối hả của mình.

1

Vì sao không thương mến nhau?

Vì sao không thương mến nhau… Tôi, bạn và ai đó cùng máu đỏ, cùng da thịt, biết cảm giác đớn đau, cùng sống trên một địa cầu mà sao không thương mến nhau? Lạ thế! Chúng ta có chung một điểm là dòng máu đỏ nên chúng ta là bạn của nhau, là đồng loại... Bạn ở bất cứ nơi nào của trái đất này: châu Á, châu Âu, Phi hay chỗ nào đó chúng ta vẫn cứ là bạn.

1

Gọi tên hạnh phúc

Ta sẽ gọi tên từng hạnh phúc, nho nhỏ, giản dị, nhưng rất cần thiết để khắc ghi vào tim-óc mình một sự thật: tôi không phải là người bất hạnh.

1

Sống tử tế với nhau

Mọi thứ hiện hữu trên cuộc đời này đều luôn luôn thay hình đổi dạng, từ hoàn cảnh sống cho đến thân tâm của chúng ta sinh diệt và biến đổi trong từng giây từng phút. Chính sự đổi thay này đã khiến cho những ai chưa có cơ hội tỏ bày lòng biết ơn của mình đối với ân nhân và chưa kịp sống tử tế với nhau thì sẽ cưu mang niềm tiếc thương, ân hận khi biết được người thân yêu đã vắng bóng, xa lìa! Để không tạo ra sự hối tiếc, hụt hẫng về sau, ta cần phải sống cho tử tế và hết lòng quý mến nhau trong thời điểm hiện tại, không nên chờ đợi, hứa hẹn sẽ làm điều gì đó ở tương lai.

1

Thủ thỉ cùng thầy

Thầy ơi! Ðã mấy lần con nhìn thầy, cứ nhắm mắt lại là như đã thủ thỉ với thầy hết những ước mơ và nỗi buồn. Vậy mà… hôm nay con nhìn mãi, càng nhìn con càng buồn. Nỗi buồn như lan ra mềm nhũn cả người, rồi con bó gối, nước mắt lăn dài. Những lời thầy dạy, bây giờ, con thấm thía quá đỗi.

1

Phật trong đời

1

Dối trá - căn nguyên phiền não

Từ xưa đến nay, đạo đức vẫn là một phạm trù xã hội luôn được bàn bạc, nhắc đến nhiều.

Các tin khác