1 Tin Tức Văn học Thơ

Trắng một lần trắng cả thiên thu

Thứ tư - 03/10/2012 06:13 1 1 1
1

Mẹ...mẹ à

Bông trắng năm xưa, lệ ứa hoa cài, Bông trắng năm nay, tuyền đài băng giá



Từ ngày đó bông hồng không còn nữa
Cho đến nay, bông trắng, áo sờn vai

Bông trắng năm xưa, lệ ứa hoa cài

Bông trắng năm nay, tuyền đài băng giá



Có cánh hoa chết khô bên bờ đá

Có cánh hoa tàn tạ dưới sao khuya

Bên cầu Ái Tử, đọng giọt chia lìa

Lối ngõ đầu thôn, trăng treo nửa mảnh



Mảnh cuối lưng trời, hư vô lành lạnh

Mảnh vắt rèm thưa, gác trọ cô liêu

Tìm cõi tình thương, hỏi mấy chín chiều

Tiếng nói Mẹ Ơi, ngàn thu vĩnh viễn



Đường Quê Ngoại, bóng mẫu từ biền biệc

Đàn chim non, về tổ ấm tiêu sơ

Đứng trên cành, nhìn mái cũ trơ vơ

Ra nghĩa trang, mờ khói hương nấm mộ



Một bông hồng, suốt đời, em thương nhớ

Một bông trắng, trọn kiếp, em đeo mang

Đốt đuốc tìm trên khắp cõi trần gian

Hình ảnh Mẹ lung linh ngàn thu tím



Từ ngày đó, bông hồng thành bông trắng

Trắng một lần, và trắng cả thiên thu

Trời xanh kia, bãng lãng áng mây mù

Cỏ ngậm vành thấm sương mờ Mẫu Tử.




Tác giả bài viết: Mặc Giang

Tổng số điểm của bài viết là: 15 trong 3 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Từ khóa:còn nữa, năm xưa, tuyền đài, tàn tạ, chia lìa, trăng treo, hư vô, lành lạnh, tiếng nói, vĩnh viễn, tổ ấm, tiêu sơ, nghĩa trang, suốt đời, thương nhớ, trần gian, lung linh, thiên thu, trời xanh

Bình luận mới

Bạn cần đăng nhập thành viên để sử dụng chức năng này

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn