Đi chơi đêm

Tại thiền viện của thiền sư Tiên Nhai ở. Có một vị học Tăng đã thường lợi dụng thời gian về đêm lén lút trèo qua tường rào của viện đi ra bên ngoài vui chơi. Thiền sư Tiên Nhai khi đi tuần liêu (kiểm tra Tăng chúng sống có đúng thời khóa trong Thanh Quy không) ban đêm, phát hiện có một cái ghế chân cao đặt ở góc tường, mới biết rõ có người trốn đi ra ngoài. Ngài không làm kinh động người nào, liền thuận tay nắm cái ghế dời qua chỗ khác, rồi tự mình đứng tại chỗ cái ghế, chờ đợi học Tăng trở về.

Đợi đến lúc đêm khuya, học Tăng đi chơi xong trở về, chẳng biết cái ghế không cánh mà bay đi đâu mất, đưa cái chân dài dẫm lên trên đầu thiền sư Tiên Nhai, tựa vào đó liền nhảy xuống đất. Vừa mở mắt nhìn thấy rõ ràng đúng là Thiền sư, học Tăng hoảng sợ chẳng biết làm như thế nào cho phải!

Nhưng thiền sư Tiêu Nhai không lưu tâm vấn đề này liền an ủi rằng: “Đêm khuya sương nhiều, con cẩn thận giữ gìn sức khỏe, không khéo sẽ bị nhiễm lạnh, khẩn trương đi về mặc nhiều lớp áo vào”.

Đại chúng toàn chùa, không có người nào biết rõ sự kiện này, thiền sư Tiêu Nhai từ đó về sau cũng không nói ra. Nhưng từ đấy cả chùa hơn một trăm vị học Tăng, cũng không có ai lại dám đi ra ngoài chơi đêm nữa.

-Lời Bình:

Giáo dục tốt nhất là giáo dục bằng sự yêu thương, dùng khích lệ thay thế cho trách mắng, lấy chăm sóc thay cho xử phạt, lại dễ dàng thu được hiệu quả cao của giáo dục!

Như thiền sư Tiên Nhai đây, nắm được đặc sắc giáo dục của Thiền môn, phát huy đạt đến cực điểm. Giáo dục của thiền môn, nhằm dùng phương tiện từ bi làm nguyên tắc, dù cho dùng gậy đánh và miệng hét để mài luyện, cũng cần xem xét trước căn cơ của người bị giáo dục, mới dùng đại từ bi đại phương tiện đối đãi nhau. Các bậc Lão sư như cha mẹ trong thiên hạ, nên xem xét kỹ học sinh con cái mình thuộc căn tánh gì mới thực thi biện pháp phù hợp giáo dục, như cảm hóa, từ ái, thân giáo, chính là giáo dục của Thiền rất tốt vậy.

Tác giả bài viết: Hòa Thượng Tinh Vân