Lan Nghênh Xuân

Một hoa, hai hoa vừa chớm nở, và những đốm tím loang dần gieo mùi hương trên từng cánh trắng tinh khôi. Tiếng chim ríu rít buổi ban mai như mang về những luồng hơi ấm mỏng tang dễ chịu. Đứng ngóng tin xuân qua vầng trời đỏ ửng phía xa xa, theo những sợi vàng tơ đùa trên chùm hoa, với bao rung rinh nhẹ bẫng.


Lan Nghênh Xuân
 
Những cơn mưa lất phất cuối đông khẽ khàng đánh thức mầm xuân qua từng chùm nụ non non biêng biếc. Ngọn gió khuya mấy luồng run rẩy, cái lạnh ơ hờ nhín vào da giá buốt. Đêm co ro sương đọng từng chùm trong vắt, nghe rất khẽ búp nghênh xuân mở cánh ngoài hiên. 

Một hoa, hai hoa vừa chớm nở, và những đốm tím loang dần gieo mùi hương trên từng cánh trắng tinh khôi. Tiếng chim ríu rít buổi ban mai như mang về những luồng hơi ấm mỏng tang dễ chịu. Đứng ngóng tin xuân qua vầng trời đỏ ửng phía xa xa, theo những sợi vàng tơ đùa trên chùm hoa, với bao rung rinh nhẹ bẫng.

Ai buông lưới thời gian kéo ríu rít ngoài hiên bay đi đâu mất, mặc nhân gian tất tả những buồn vui. Như lạ như quen, là duyên là nghiệp, mưa nắng đời ai trải lòng ngóng đợi, để cứ đeo về và lại rũ bỏ những đam mê. 

Xuân đã đến bên thềm từ những sát na bất chợt đầu tiên. Hoa tiễn nụ, nụ đơm hoa như điểm ngọc. Ừ thì vẫn chỉ là nghênh xuân, vẫn bao mùa đón đợi, cho sắc hương rủ ấm áp theo về... 

(Viết tặng những người yêu hoa)
 

Tác giả bài viết: Thích Thanh Thắng