Thứ bảy - 22/02/2014 08:31
Chung quanh không một tiếng bước chân, mà cứ ngỡ như ai đang đến với mình trong gió. Những tâm tình trôiqua dấu thời gian, cái lạnh thấm vào lòng lạnh. Ngoài kia hoa vẫn mở từng cánh dịu dàng như nụ cười hàm tiếu. Nỡ đâu để ánh mắt buồn phiền xóa đi làn hương xa thuần khiết, bởi nhan sắc ấy là nhan sắc của ngàn dặm tinh hoa trời đất.
Mưa tí tách suốt đêm, chợt tỉnh giấc khi những làn hơi xuân đọng lấm tấm trên từng ô cửa kính. Vài tiếng chim không đủ để những vầng mây xám giữa trời giãn ra. Cửa vừa mở, một đóa bạch thiên hương xuất hiện trước tầm mắt, màu trắng lẫn trong sương mù gợi ra lòng cô quạnh.
Chung quanh không một tiếng bước chân, mà cứ ngỡ như ai đang đến với mình trong gió. Những tâm tình trôiqua dấu thời gian, cái lạnh thấm vào lòng lạnh. Ngoài kia hoa vẫn mở từng cánh dịu dàng như nụ cười hàm tiếu. Nỡ đâu để ánh mắt buồn phiền xóa đi làn hương xa thuần khiết, bởi nhan sắc ấy là nhan sắc của ngàn dặm tinh hoa trời đất.
Người xưa nói, hương càng gần càng hắc, hương càng xa càng thanh. Chỉ còn ta với sắc trắng của đóa bạch thiên hương tha thẩn giữa vườn xanh, không biết ngày mai bước chân của mùa xuân sẽ đến gõ cửa làm khách nhà ai nữa...