Khi nghe ca khúc cát bụi của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Tôi tự hỏi tại sao khi một sinh linh chào đời lại cất tiếng khóc đầu tiên! Sao không phải là một tiếng cười, tiếng khóc đó có ý nghĩa gì?
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi! cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi
Mọi thứ bất kể điều gì cũng vậy khi bắt đầu thường mới mẻ và đầy sức sống, đầy niềm tin, đầy những điều mới lạ khiến ta tò mò khám phá và tìm hiểu. Ta phấn khởi hân hoan chào đón tất cả những gì đang và ở phía trước, ta rong chơi và không biết mệt mỏi là gì, ta không sợ hãi điều gì và cũng không cần biết điều đó có ra sao, ta chỉ biêt ngẩng mặt lên đón lấy ánh mặt trời thật ấm áp, thật tuyệt vời, ta vấp ngã rồi ta lại đứng dậy đi tiếp, ta khóc rồi ta lại cười, ta cứ hồn nhiên và ta cũng không cần bình yên, ta cứ đi và cứ thế đi ......
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi! cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không thôi
Ta cứ đi và tìm kiếm những cái không thuộc về ta, ta không chấp nhận hiện tại, ta muốn những thứ ngươì khác có ta cũng phải có và có hơn họ thật nhiều và thật nhiều, để rồi ta được tất cả hoặc vẫn đang đi tìm đến khi ta mệt nhoài và thân xác rã rời để rồi ta đã bỏ xa nhiều thứ quá. Những thứ tưởng chừng như đơn giản đó mà từ trước đến giờ ta cứ nghĩ ta không cần và không muốn có thì bây giờ ta thấy nó thật bình yên và thanh thản, ta không cần phải vắt óc ra tính toán, ta không cần phải hơn thua phải trái, ta không cần phải khôn khéo trong từng hành động, ta không cần phải đánh đổi nhiều đến thế. Ta lắng nghe nhịp đập của con tim nói với ta rằng: ta thèm có những bữa cơm nóng hổi bên những người ta yêu thương, ta thèm được nghe tiếng cười đùa thoải mái của trẻ thơ, ta thèm được nghe tiếng chim hót bên đường chào một ngày mới, ta thèm những trận đòn roi của những người thân mỗi khi ta phạm lỗi, ta thèm cái cảm giác được rúc vô lòng người thân của mình và ôm thật chặt mỗi khi ta lo sợ điều gì, ta thèm những buổi chiều ngắm hoàng hôn và tiếng nước vỗ về vào nhau của dòng sông.
Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày
Ta cứ nghĩ những thứ luôn hiện hữu và đầy hấp dẫn quanh ta là mãi mãi, để ta cứ phải tất bật để có nó, ta bỏ hình để bắt bóng, ta đứng núi này mà lòng lại trông núi kia còn nó thì luôn thay đổi theo thời gian còn ta thì không đủ sức để chạy theo nó, ta dần hiểu được và cảm nhận được những tham -sân-si, những cái gọi là hỉ nộ ái ố của kiếp con người, của kiếp nhân sinh, rồi những lá úa sẽ rơi rụng theo thời gian và năm tháng để bắt đầu một quá trình mới.
Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xây mòn thành đá cuội
xin úp mặt bùi ngùi
từng ngày qua mỏi ngóng tin vui
Ta hiểu được nhờ có tình yêu, sự yêu thương ta mới có những năng lượng để ta thêm ý chí và nghị lực để ta tồn tại trên cõi đời này, để ta biết được ta rất cần yêu và được yêu, để ta biết đôi lúc ta cho mà không cần nhận lại.
Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
ôi! cát bụi phận này vết mực nào xoá bỏ không hay
Xin trả ơn đời, trả ơn người đã bao dung và thứ tha cho ta, đã cho ta sống trọn một kiếp người này, đã cho ta được mỉn cười khi ra đi ......
ca khúc, nhạc sĩ, công sơn, tại sao, sinh linh, cất tiếng, ý nghĩa, tuyệt vời, mặt trời, rong chơi, bắt đầu, mới mẻ, sức sống, niềm tin, mới lạ, tò mò, khám phá, tìm hiểu, phấn khởi, hân hoan, tất cả
Mã an toàn:
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM HUYỆN A LƯỚI BAN TRỊ SỰ Văn phòng: Chùa Sơn Nguyên, 32 Giải phóng A So, thị trấn A Lưới, huyện A Lưới, thành phố Huế Điện thoại: 090 501 2992 - Email: phatgiaoaluoi@gmail.com Website: www.phatgiaoaluoi.com LỜI NÓI ĐẦU Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật...
Xin ghi rõ nguồn chính khi trích dẫn thông tin từ website này.
Ngày thành lập : 12-09-2012
Ý kiến bạn đọc